Đường Tuyết Linh uất ức cắn vào tay Bạch Nhất Phong rồi quay mặt đi nức nở khóc
- Bạch Nhất Phong...anh khốn nạn...anh không yêu em...tại sao muốn làm chuyện này với em...
Bạch Nhất Phong nhìn Đường Tuyết Linh áp chế hai tay cô lên đỉnh đầu rồi cúi xuống hôn cô
- Ai nói với em là tôi không yêu em? Hửm?
Bạch Nhất Phong hôn cái cổ trắng nõn của cô đến nỗi trên đó hiện một dấu đỏ. Bạch Nhất Phong nhìn dấu đỏ đó hài lòng cười sau đó quay mặt cô lại chiếm lấy đôi môi đỏ mọng
- Ưm...ưm...
Đường Tuyết Linh bị hôn và bên dưới khó chịu cô càng nghĩ càng uất ức khóc lớn hơn. Bạch Nhất Phong nhìn cô khóc mà đau lòng lên anh bắt đầu di chuyển từ từ
- Đừng khóc nữa, tôi cho em
- Hức...em...không cần...anh đi tìm người phụ nữ kia mà làm...
- Người phụ nữ kia?
Bạch Nhất Phong nhăn mày khó hiểu nhìn cô, anh buông tay cô ra và bế cô ngồi lên. Anh xoa xoa tấm lưng mảnh mai của Đường Tuyết Linh rồi dựa đầu vào hõm cổ cô
- Người phụ nữ kia là ai mà em muốn anh làm chuyện này với cô ta?
- Hức... Là người phụ nữ cùng anh vào khách sạn..
- Người phụ nữ cùng anh vào khách sạn? Có sao?
- Hức... Anh còn chối, ai cũng biết anh anh vào đó với cô ấy
- Em nói thử xem cô gái đó là ai, còn theo như anh nhớ thì đây là lần đầu tiên anh vào anh khách sạn với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-la-cua-anh/2440393/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.