Sáng hôm sau Đường Tuyết Linh bị ánh nắng chiều vào mắt mà từ từ tỉnh lại. Cô cảm thấy cả thân thể đau đớn rồi bất giác nhớ đến chuyện hôm qua. Cảm nhận được có hơi thở đều đều đang phả sau cổ cô quay lại nhìn. Khi thấy Bạch Nhất Phong ôm cô ngủ ngon lành làm cô cảm thấy tủi thân. Đường Tuyết Linh ngồi dậy đang tính đi đến với lấy chiếc khăn ở dưới sàn thì bị kéo lại
- Em muốn đi đâu.
Bạch Nhất Phong ôm cô lại giọng trầm trầm lên tiếng nhưng mắt vẫn nhắm. Đường Tuyết Linh bị anh kéo lại thì khó chịu gỡ tay anh ra. Nhưng Bạch Nhất Phong nào để cô toại nguyện, anh ôm chặt cô hơn
- Bạch tổng, phiền anh buông tôi ra
- Chúng ta đừng cãi nhau nữa được không?
Bạch Nhất Phong vừa nói vừa dụi mặt vào cổ Đường Tuyết Linh. Đường Tuyết Linh vẫn cố gắng thoát ra khỏi anh
- Bạch tổng nói đùa rồi, tôi làm sao dám cãi nhau với ngài
Bạch Nhất Phong tức giận trừng mắt nhìn cô rồi đè cô xuống dưới thân anh
- Đường Tuyết Linh, có phải em xem nhẹ lời nói của tôi?
- Ha tôi nào dám
- Em...
- Bạch tổng, bản hợp đồng của chúng ta là do anh soạn trong đó có ghi rằng không được can thiệp vào cuộc sống của nhau và giữa hai chúng ta không được phát sinh quan hệ nếu như ai vi phạm sẽ phải đền bù?
Bạch Nhất Phong nghe cô nói thì với tay ra chiếc ví để trên tủ đầu giường rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-la-cua-anh/2440392/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.