Sáng hôm sau khi tỉnh dậy Đường Tuyết Linh đã không thấy Bạch Nhất Phong trong phòng. Cô cũng không muốn để tâm đến anh bước xuống giường lấy quần áo đi vào nhà tắm. Sau khi đi xuống thấy Bạch Nhất Phong và Bạch Nhất Phóng đang ngồi ăn sáng với nhau. Bạch Nhất Phóng thấy cô đi xuống liền buông muỗng ăn xuống chạy đến chỗ cô
- Mẹ qua ăn sáng
- Được, hôm qua con ngủ có ngon không
- Dạ
Bạch Nhất Phóng gật đầu sau đó kéo ghế cho cô ngồi xuống. Đường Tuyết Linh nhìn cậu bé vui vẻ kéo ghế ra dáng một quý ông thì xoa đầu cậu bé
- Mẹ tự làm được, ghế rất lớn con kéo sẽ rất nặng
- Không sao, con làm được
Đường Tuyết Linh cười sau đó ngồi xuống ghế không thèm để ý đến Bạch Nhất Phong. Bạch Nhất Phong dĩ nhiên nhận ra nhưng anh không nói gì vẫn im lặng ngồi ăn. Bạch Nhất Phóng sau khi ăn xong thì nhìn Bạch Nhất Phong nói
- Ba ăn xong chưa?
- Ừm
- Vậy ba đưa con đi học đi, cô giáo con muốn gặp ba
- Có chuyện gì sao?
- Dạ
- Vậy con lấy cặp sách đi rồi chúng ta đi
Bạch Nhất Phóng gật đầu leo xuống ghế rồi đi lên phòng lấy cặp. Khi Bạch Nhất Phóng vào trong phòng Bạch Nhất Phong quay sang Đường Tuyết Linh hỏi
- Sao vậy?
- Không sao
- Giận hả
- Không
- Nay em về lại trường sao?
- Ừm
- Cần anh đưa đi luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-la-cua-anh/2440280/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.