Đường Tuyết Linh nói xong bước qua cô ta đi vào lớp, cô ta tức giận vẫn muốn đi đến chỗ Đường Tuyết Linh kiếm chuyện nhưng tiếng chuông vào giờ vang lên khiến cô ta giậm chân đi về chỗ. Đường Tuyết Linh cũng không để tâm hay mảy may gì chỉ liếc cô ta một cái đầy khinh thường. Cô ta dĩ nhiên nhìn thấy ánh mắt đó của Đường Tuyết Linh tức giận đập bàn muốn đi đến chỗ cô dạy dỗ nhưng đúng lúc này giảng viên đi vào lên tiếng
- Em kia sao còn chưa ngồi xuống, chuông reo nãy giờ rồi. Ngồi xuống cho tôi
Đường Tuyết Linh cười khẩy một cái rồi lấy sách vở ra học không để tâm đến cô ta. Sau khi tiết học kết thúc đám người Tần Quán Quán tức giận đi đến chỗ cô. Đường Tuyết Linh bình thản gửi một tin nhắn rồi ngồi đó thản nhiên. Tần Quán Quán thấy dáng vẻ không biết sợ của cô đi đến đập bàn
- Nhan Tuyết Linh, cô ra vẻ gì hả. Cô nghĩ cô là ai mà có quyền lên mặt ở đây hả?
- Vậy cô nghĩ cô có quyền lên mặt chắc
- Cô....
- Mấy em đang làm gì vậy hả?
Tần Quán Quán đang định đưa tay lên tát cô thì có tiếng thầy hiệu trưởng ngoài cửa. Bọn họ quay ra nhìn với ánh mắt ngạc nhiên còn Đường Tuyết Linh vẫn rất bình thản. Đám người kia thấy thầy hiệu trưởng liền giả nai
- Thưa thầy là bạn học Nhan Tuyết Linh muốn đánh bạn em chỉ chắn nó thôi
- Đúng vậy
- Đúng đấy ạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-la-cua-anh/2440278/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.