"Cháu là Vân Hi. Ra mắt Lưu đạo."
Lưu Cư thấy Vân Hi nhìn mình, ông cười hiền hậu. Ngoắc ngoắc cô lại chỉ vào hộp phiếu trên bàn ý bảo cô chọn.
Trong hộp phiếu là thăm có ghi cảnh cần phải diễn thử. Ý ông rất rõ ràng là cô bóc trúng cảnh nào cứ diễn cảnh đó.
Vân Hi thuận tay lấy một phiếu, không biết hên hay xui mà lại trúng cảnh diễn thứ 32. Thật ra đây là cảnh diễn rất ngắn trong kịch bản. Cảnh 32 quay là nét mặt sau lần đầu tiên Uyển Thụy tự tay giết chết mười hai người của phe nam chính. Hành động không nhiều nhưng quan trọng là phải bộc lộ được vẻ mặt ngây thơ mà biến thái của ẻm nên Vân Hi hơi chú ý.
Vừa nghe được cảnh Vân Hi phải diễn Lưu Cư hiện lên chút ý cười.
Ông phất phất tay: "Chuẩn bị xong thì cứ bắt đầu."
Vân Hi gật đầu đáp lại: "Cháu đã xong rồi. Bắt đầu ngay cũng được."
Lưu Cư gật đầu.
Phía giữa phòng Vân Hi nhắm mắt lại khoảng vài giây sau đó đôi mắt hạnh bừng mở ra. Một tay cô ôm lấy thân mình, một tay đặt lên mặt để lộ ra con ngươi to tròn.
Điên cuồng... Khát máu... Phấn khích...
Như ánh mắt thỏa mãn của sư tử vừa điên cuồng giải quyết xong con mồi của mình.
Trong phòng lặng ngắt không tiếng động. Ai cũng không tự giác bị Vân Hi cuống vào mạch diễn. Trong lòng run rẩy chăm chú vào cô gái giữa phòng. Gương mặt cô non nớt tươi cười như một thiếu nữ nhưng đổi lại là ánh mắt biến thái của kẻ thần kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-dung-dung-dien-xuat-de-lua-ta/194065/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.