Tập đoàn kinh tế Tây Huy.
Mục Trình sau khi đưa Vân Hi về liền đến Tây Huy. Đại sảnh đông người qua lại nhưng đa số đều gật đầu chào hắn một cái rồi mới rời đi. Có thể thấy địa vị của tên cáo già này không thấp.
Theo lối vip của thang máy đi lên tầng trên cùng. Mục Trình nhẩm nhẩm đếm đếm thời gian làm việc. Thang máy đing một tiếng mở ra hắn mới dừng lại.
Tinh Huy có tổng cộng 75 tầng đều đông đúc nhân viên. Chỉ riêng tầng cuối cùng là yên tĩnh nhất, chỉ có duy nhất một phòng chủ tịch. Bình thường nếu tên ác bá kia (boss đại nhân ớ) không ở đây thì tầng này cũng coi như bỏ trống.
Mục Trình đưa tay đẩy cửa vào. Đập vào mắt hắn là bóng lưng cao lớn của một người đàn ông. Chẳng ai khác chính là Hoắc Định Ngôn. Nhìn thấy thì nhìn thấy, hắn uể oải cả người phịch một cái ngã ra sofa lớn trong phòng. Thân thuộc y như nhà của mình mà đập tay một cái lên thành ghế la oai oái.
"Ai nha thật mệt. Phục vụ nữ nhân thật là mệt. Ai ôi, cái lưng già của tôi đau đau đau lại còn bị hành hạ đi phục mệnh nâng đỡ nữ nhân của người khác. Số của mỗ Mục tôi thật khổ..."
Hoắc Định Ngôn nhếch môi phả ra một làn khói trắng từ từ xoay người lại. Tay anh dập điếu thuốc đã cháy rụi vào bệ cây cảnh thong thả đứng dựa người vào mặt kính. Mục Trình kinh ngạc thốt lên.
"Cái tên nhà cậu lại hút thuốc? Chẳng phải đã bỏ rồi à."
Hoắc Định Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-dung-dung-dien-xuat-de-lua-ta/1375667/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.