Thiến Vy lại thay đổi sắc mặt, cô làm bộ lấy hai tay đưa lên đầu, mày hơi nhíu lại, giả vờ như đang cố gắng nhớ ra điều gì đó.
"Mình cũng không biết nữa, hắn ta mặc đồ màu đen, đeo khẫu trang che mặt, mình thật sự không biết là ai?"
"Cậu nói có thật không?" Nhã Hân nghi ngờ.
Thiến Vy nhìn thẳng vào mắt của người nọ nói: "Trên đời này cậu có thấy ai điên mà lại đi bao che cho kẻ đã đánh mình tới sống dở chết dở không?"
Cũng đúng nhỉ, cô tự nhủ chắc là do bản thân đã nghĩ nhiều quá thôi.
"Được rồi, không biết thì thôi, để mình dìu cậu về giường.
"Được."
Nếu như cô nói cho Nhã Hân biết người đánh cô là Lăng Thiên Trì thì chuyện còn lớn nữa, với tính cách của cậu ấy chắc chắn sẽ không dễ dàng để im, đến lúc đó e rằng cả Lăng Thiên Phàm cũng sẽ bị kéo vào.
Cô đã chia cắt Dịch Thừa Phong và Cố Tiểu Ngọc rồi, nếu bây giờ cô còn phá hoại Lăng Thiên Phàm và Nhã Hân trở mặt nữa thì tội ác của cô có xuống mười tám tầng địa ngục chịu bao nhiêu khổ hình cũng không đền hết tội.
Ở bên ngoài cửa sổ phòng bệnh có một người đàn ông mặc vest đen đứng nép một bên cửa sổ, trừ phi có y tá hoặc bác sĩ đi ngang qua mới phát hiện được hắn, trong tay hắn có cầm một thiết bị nghe lén có hình chữ nhật màu đen, kích cỡ bằng miếng bạc cạo gió.
Không ai khác, người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-cua-tong-tai-bi-phe/2601625/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.