Không nói đến Phong Vinh kinh ngạc đến lắp bắp, đến cả một người đọc mệnh danh là học bá như Yến Cẩn Uy cũng phải há hốc không thôi. Cô vợ này của anh hình như chỉ mới hai mươi bốn tuổi, vậy mà đã tốt nghiệp đại học cách đây sáu năm? Vậy là khi cô mười bốn tuổi đã bắt đầu học chương trình Đại học rồi sao? Đây gọi là gì nhỉ? Thiên tài! Chắc chắn là thiên tài.
- Nếu học lực của cô ấy tốt như vậy, tại sao Hà gia không tận dụng nhỉ?
- Năm mười tám tuổi, ngay khi phu nhân vừa tốt nghiệp thì Hà gia đã nhận lại Hà Kiều Ái, có lẽ vì lý do này nên phu nhân mới không được vào Hà thị.
Lúc này thì Yến Cẩn Uy liền có chút nhíu mày, tuy nhiên thì đối với một thiên tài như Hà Thục Huyên thì bỏ lại đúng là một sai sót lớn. Hơn nữa anh có thể nhìn ra cô rất thích tiền, nếu chỉ là tiền thì đơn giản hơn rồi.
- Chuẩn bị hợp đồng cho phu nhân, tuần sau đưa cô ấy đến Yến thị. Ví trị... Thư ký đặc biệt.
Phong Vinh vốn dĩ không phải người hay hỏi, nên khi nghe thấy phân phó từ Yến gia thì cũng nhanh chóng gật đầu rồi đi làm việc. Riêng Yến Cẩn Uy thì lại nhanh chân lên phòng để bàn bạc lại với "người trong nhà".
Nhưng ngay khi Yến Cẩn Uy mở cửa phòng đi vào thì đã nhìn thấy Hà Thục Huyên đang đứng trước gương, không chỉ vậy mà còn hiên ngang đứng tạo dáng trước gương, nhìn dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-bac-ty-cua-yen-gia-/3323695/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.