Tương Ngọc: bữa tiệc linh đình sao ko phải em họ sao sáu năm rồi cô biệt tâm biệt tích giờ mới về sao
Không khí u ám ảm đạm
Tương Hảo Hảo: lâu rồi không gặp chị còn biết lếch xác tới đây sao
Tương Ngọc: cô dám miệng lưỡi cũng ghê gớm lắm
Giang Sơn: hảo hảo em về rồi sao
Tương Hảo Hảo: thả tôi ra anh bị khùng hả
Ánh mắt trừng của cô ta chứng tỏ chủ quyền của mình chồng của chị ta không nói lên lời luôn
Tương Ngọc: anh à sao lại nắm tay em họ của em chứ dù sao hai người từng yêu nhau rồi mà
Đúng rồi mình chưa giới thiệu nữa anh ta tên là giang sơn sáu năm trước hắn ta là người yêu của chị hai người yêu nhau được sáu tháng nhưng vì tham lam tiền tài danh vọng hắn ta vứt bỏ cô đi lấy chị họ của chị ấy
Tương Hiếu: sao chú lại nắm tay mẹ cháu chứ thả tay mẹ cháu ra
Ánh mắt giận dữ của đứa bé ấy giống như một khí chất của tổng tài
Tương Ngọc: con hoang mày tránh ra đồ không có cha còn bày đặt lên tiếng ở đây hả
Tiếng cái tát đã phá sự u ám của họ cái tát đã in mặt của cô gái này
Tương Ngọc: cô dám đánh tôi sao
Tương Hảo Hảo: sao tôi không dám đánh cô cô không xấu hổ hả người cô chắc sạch sẽ quá ha mở miệng ra nói những thứ cô thối miệng đến nỗi tại sao tôi không thấy cô có con với hắn ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964322/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.