Một buổi chiều mát rượi trong xanh tôi lại muốn được hò hét trong buổi chiều này nay đã kết thúc đối với tôi
Tương Hảo Hảo: ba mẹ ơi đừng cãi nhau nữa thay vì chúng ta ăn một bữa thật là hoành tráng
Trùng Nhi: à mẹ quên chuyện chính luôn tại ông đấy
Tương Hải: sao bà lại nói với tôi như vậy chứ không phải bà gây chuyện với tôi trước chứ
Trùng Nhi: tôi không nói chuyện với ông nữa đâu tôi đi vô dọn cơm cho con tôi với cháu trai của tôi đây
Tương Hải: bà này sao bà chơi kì vậy
Một tiếng thở dài từ chị không biết khuyên ngăn cha mẹ mình kiểu gì
Tương Hảo Hảo: haizzz được rồi cha mẹ chúng ta vô ăn chung luôn nha
Tương Hiếu: cháu nữa ông bà
Trùng Nhi: đúng rồi con gái con có biết cha của thằng bé là ai không sao mẹ không thấy con dẫn về vậy
Tương Hải: trời ơi bà hỏi con chi vậy nhìn sắc mặt con bé kìa
Trùng Nhi: mẹ xin lỗi con đừng nghĩ lung tung nha
Tương Hảo Hảo: không sao đâu mẹ con cũng không biết cha thằng bé là ai nữa mong cha mẹ đừng đề cập hoặc nói với thằng nhỏ không chừng thằng bé nó nghe thấy cũng tội nghiệp thằng bé nữa
Tương Hải: cha thấy thằng bé này rất là thông minh đấy khá nhạy bén nữa
Trùng Nhi: thôi con ăn đi con gái
Tương Hảo Hảo: dạ mẹ
Một buổi tối dài y như 1 ngày vậy đấy thời gian trôi rất là chậm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964318/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.