Chương trước
Chương sau
Người hầu: cho đại tiểu thư người đã về

Tương Hảo Hảo: sao nhiều người hầu vậy mẹ ơi con nhớ mẹ nhiều lắm

Trùng Nhi: còn bé gái này là ai

Tương Hảo Hảo: con chào bà đi con thảo

Trần Phan Thảo: con chào bà

Trùng Nhi: đây là con gái của con sao hảo hảo

Tương Hảo Hảo: đúng rồi mẹ

Trùng Nhi: *suy nghĩ* đây là đứa cháu gái mà trinh kể cho mình sao thật sự giống con bé hồi nhỏ vậy mà mình không nhận ra đứa cháu gái này, cô bé à ta là bà ngoại con cho ta ôm con nha

Trần Phan Thảo: dạ bà

Trùng Nhi: đứa cháu gái hồi nhỏ không biết mẹ con là ai chắc con nhớ lắm đúng không

Trần Phan Thảo: không sao đâu bà con được cha và cô rất yêu quý con lắm giờ con có anh hai và mẹ nữa vui gấp trăm lần giờ con có bà rồi con vui lắm

Trùng Nhi: hai đứa con ra ngoài chơi đi để bà nói chuyện với mẹ con xiu nha

Hiếu, Thảo: dạ bà

Trùng Nhi: rốt cuộc có chuyện gì xảy ra cha đứa cháu gái là ai

Tương Hảo Hảo: à thì đứa bé gái là con ruột của con và cha đứa bé là trần phan trường là cha ruột của hai đứa nhỏ

Trùng Nhi: cái gì con nói thật sao

Tương Hảo Hảo: đúng rồi mẹ

Trùng Nhi: *suy nghĩ* thật sự trùng hợp đến vây sao mình không để con bé lấy tên thật được, rốt cuộc sáu năm trước có chuyện gì với con ta nhớ con có một đứa cháu trai mà kể cho mẹ nghe xem

Tương Hảo Hảo: chuyện là vậy

*5 phút sau*

Mọi người cũng đọc nên biết câu chuyện của hai đứa con của chị và anh nhà gặp như thế nào rồi chắc mình không diễn biến lại nha

Trùng Nhi: có chuyện như vậy sao



Tương Hảo Hảo: đúng rồi mẹ nhưng anh ta kêu con là mẹ của hai đứa nhỏ nhưng khi mẹ anh ấy kêu con rút lui

Trùng Nhi: rút lui là sao

Tương Hảo Hảo: mẹ anh ta kêu con nên rời xa anh ta, anh ấy có vị hôn thê nhà họ lê cho nên con rất rối mẹ

Trùng Nhi: *suy nghĩ* thằng bé này làm con gái ta như vậy sao

Tương Hảo Hảo: nhưng mà con thấy anh ta nhìn hình cô gái nào hồi nhỏ ý mẹ con là ngời thay thế cô gái sao

Trùng Nhi: hình hồi nhỏ sao con có không cho mẹ xem được không

Tương Hảo Hảo: đây mẹ

*Tấm hình hôi nhỏ của chị nhà xinh phết nha*

Trùng Nhi: đây là chẳng lẽ

Tương Hảo Hảo: nhưng mà con nhìn thấy cô bé có chút quen mắt lắm mẹ

Trùng Nhi: thôi được rồi chắc con mệt rồi thì con đi nghỉ ngơi đi để mẹ kêu hai đứa nhỏ cho con nha

Tương Hảo Hảo: dạ mẹ

Trùng Nhi: cô kêu hai đứa nhỏ vô nhà giúp hai đứa nhỏ tắm rửa đi

Người hầu: dạ phu nhân

Trùng Nhi: haizzz ngọc hân cha con đâu

Ngọc Hân: đợi con xiu để con kêu cha lên cho cha ơi mẹ gọi

Tương Hải: có chuyện gì vậy mình

Trùng Nhi: bên kia anh tìm ra hung thủ chưa

Tương Hải: vẫn đang trong giai đoạn tìm kiếm

Trùng Nhi: em sợ bên này em không che dấu thân phận của con bé được bao lâu nữa

Tương Hải: ý em là sao

Trùng Nhi: con bé nói là đứa con gái của con bé đang thất lạc hiện tại bên nhà trần gia cho nên đám năm xưa nhắm vào trần gia và nguyễn gia gì chúng ta thay đổi tên nên kết quả hiện tại là con bé chưa có thể nhớ ra chuyện gì hết với lại bạn thân em điều tra con bé nhà chúng ta đấy



Tương Hải: vậy bạn thân em có điều tra chuyện năm xưa không

Trùng Nhi: dường như không

Tương Hải: vậy em lo lắng làm gì chứ bạn thân em không điều tra gốc gác con bé là hên được rồi em đừng nghĩ nhiều quá

Trùng Nhi: em chỉ sợ một ngày nào đó nguyễn gia mà biết tung tích con bé còn sống thì em chỉ sợ vậy thôi

Tương Hải: em yên tâm đi không ai đụng tới con bé đâu thôi anh tắt mày nha em đi nghỉ ngơi đi đừng nghĩ nều nữa

Tương Ngọc Hân: để con nói chuyện với mẹ cho để mẹ an tâm hơn mẹ à con nè mẹ đừng có lo con luôn rà soát ở đây cho nên con là người để ý các hacker ở đây không có nguyễn gia gia nhập vào đây đâu mẹ nghỉ ngơi trước nha

Trùng Nhi: được rồi mẹ hiểu rồi con chừng nào về vậy

Tương Ngọc Hân: đợi con xong việc ở đây rồi con sẽ về với mẹ nha

Trùng Nhi: được rồi con bận gì thì con làm nha mẹ tắt máy nha

Tương Ngọc Hân: dạ mẹ, alo có chuyện gì vậy chị

Tương Hảo Hảo: em vẫn chưa về nước sao

Tương Ngọc Hân: dạ xin lỗi chị nha em bên này còn nhiều việc lắm cho nên em ở lại đây xử lý công việc nhưng mà chị gọi em có chuyện gì vậy à đúng rồi nãy mẹ gọi cho em mẹ nói là chị có đứa con gái thất lạc là sao em nghĩ là chị có một đứa con trai mà sao lòi ra đứa con gái là sao

Tương Hảo Hảo: lúc đầu chị cũng nghĩ là có cục cưng nhưng không ngờ lúc chị đi làm ở công ty trần gia

Tương Ngọc Hân: cái gì con gái của chị ở trần gia sao

Tương Hảo Hảo: đúng rồi em nhưng có chuyện gì vậy em biết trần gia sao

Tương Ngọc Hân: chết rồi à em cũng nghe tên công ty này nên em cũng biết sơ sơ thôi chị kể tiếp đi

Tương Hảo Hảo: lúc đó lần đầu tiên chị gặp con gái của chị khi chị đi xét nghiệm AND nên chị sốc đứa bé còn lại là con gái của chị

Tương Ngọc Hân: ủa sao kì lạ vậy em nhớ lúc ở ngoài không có tên bệnh viện nào mờ ám đâu chắc chị cũng điều tra rồi nhưng hiện tại là chị ở bên hai đứa con đúng không trần gia có làm khó chị không vậy

Tương Hảo Hảo: ờ chị đăng kí kết hôn rồi

Tương Ngọc Hân: cái gì chị đăng kí kết hôn rồi sao chị bị bại lộ rồi hả

Tương Hảo Hảo: bại lộ cái gì em đang nói gì là sao

Tương Ngọc Hân: à không có gì nhưng mà hiện tại chị đang ở bên trần gia sao
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.