Tương Ngọc Hân: chị còn đang bên trần gia hay sao
Tương Hảo Hảo: đúng vậy em
Tương Hải: *nói nhỏ* con đừng có nói gì cho chị con đấy
Tương Ngọc Hân: *nói nhỏ* ba yên tâm đi con có chừng mực mà
Tương Hảo Hảo: ủa ngọc hân em đang nói chuyện với ai hay sao chị nghe tiếng rì rào thì vậy
Tương Ngọc Hân: à không có gì đâu chị mọi chuyện như thế này chị định làm gì hay là chị dẫn đứa con gái của mình rơi khỏi trần gia gia đình chúng ta cũng đứng thứ hai về mảnh kinh doanh mà có thể nuôi hai đứa con của chị đấy
Tương Hảo Hảo: chị chỉ sợ chị là gánh nặng của gia đình thôi em cũng biết rồi đấy
Tương Ngọc Hân: chị lo gì chuyện đó chứ à đúng rồi em có cuộc gọi em gọi lại sao cho chị nha
Tương Hảo Hảo: ư em lo xử lý công việc của em nha
Tương Ngọc Hân: chị cũng mau chấm dứt bên trần gia đi chứ em sợ chị có chuyện gì lắm
Tương Hảo Hảo: em sợ chị có chuyện gì *giọng nói của con bé biến sắc sao*
Tương Ngọc Hân: chị cũng biết là anh ta có vị hôn thê nhà họ lê sao cùng lắm anh ta cũng dđâu yêu thương chị đâu
Tương Hảo Hảo: chị cũng biết em đang lo lắng cho chị mà cho nên em đừng bận tâm với chị chị sẽ có cách mà à hai cha con vẫn khỏe chứ
Tương Ngọc Hân: hai cha con em vẫn khỏe chị à em quên nữa em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964285/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.