*Sáng hôm sau*
Tương Hảo Hảo: hai đứa mau dậy đi sáng đi học sớm nè
Trần Phan Thảo: mẹ ơi hôm nay con ăn sáng bằng bánh ngọt được không
Tương Hảo Hảo: không được con sáng con ăn sáng mới đầy đủ dưỡng chất giữa xế con mới ăn được con.
Trần Phan Thảo: nhưng mà con muốn ăn bánh ngọt cơ.
Tương Hảo Hảo: con mà ăn bánh ngọt buổi sáng sẽ bị sâu răng cô không có dạy con hả con gái.
Trần Phan Thảo: cô có dạy con là như vậy
Tương Hảo Hảo: vậy thì con ăn sáng đầy đủ chất nha con gái.
Trần Phan Thảo: dạ con biết rồi mẹ.
Tương Hảo Hảo: đây đồ ăn sáng của con và anh trai của con nữa nha.
Tương Hiếu: con cảm ơn mẹ em đúng là con nít.
Trần Phan Thảo: em không phải con nít đâu mẹ ơi anh ấy nói con là con nít đấy.
Tương Hiếu: anh nói như vậy không đúng sao.
Trần Phan Thảo: con không chịu đâu.
Tương Hảo Hảo: được rồi hai đứa đi học nhanh lên trễ đấy.
Trần Phan Thảo: con đi học nha mẹ, con tạm biệt mẹ.
Tương Hiếu: con cũng vậy.
Dương Ngọc Trinh: mau bắt lấy chúng nhanh lên
Bắt cóc: tôi biết rồi.
Dương Ngọc Trinh: *thì ra bà ta lừa ta không ngờ cô ta là mỹ hảo là vị hôn thê chính thức bà ta đưa mình cái vỏ bọc cho mình*, xin chào cô tương tiểu thư cô muốn cứu hai đứa con của cô thì mau gặp tôi.
Tương Hảo Hảo: cái gì cô là.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964273/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.