Trùng Nhi: mẹ chỉ sợ bên nước ngoài bọn họ con vẫn còn sống đấy.
Tương Hảo Hảo: mẹ yên tâm đi chuyện này chỉ có con và mẹ biết thôi.
Trùng Nhi: thật ra mẹ của tên trường và gia đình nhà họ trần biết con tên gì rồi.
Trần Phan Trường: đúng vậy mẹ.
M.Hảo: vậy thì ra anh biết tên của em rồi anh yêu thương em để chuộc lỗi bản thân của mình đúng không.
Trần Phan Trường: không phải vậy em đừng có hiểu lầm.
M.Hảo: hiểu lầm sao.
Trần Phan Trường: thôi đừng giận có giận anh nữa mà anh biết lỗi của anh rồi mà ha tha cho anh đi.
Trùng Nhi: được rồi hai đứa nói chuyện đi nha mẹ ra ngoài đấy.
Dương Thủy Lệ: xin chào cô là ngọc trinh đúng không.
Dương Ngọc Trinh: đúng rồi cô là ai.
Dương Thủy Lệ: cô sẽ biết tôi sớm thôi nếu cô kết hợp với tôi, tôi sẽ cho cô vượt ngục đơn giản.
Dương Ngọc Trinh: vượt ngục sao nhưng sao tôi tin cô được chứ.
Dương Thủy Lệ: vậy tôi hỏi cô, cô ghét hảo hảo cô ta không.
Dương Ngọc Trinh: đương nhiên tôi thù cô ta, tại cô ta mà cướp hêt mọi thứ của tôi, khiến tôi thân bại danh liệt giờ còn ngồi ăn cơm tù rồi, nhưng mà tôi không có gì cô lừa tôi đâu.
Dương Thủy Lệ: cô nghĩ sao vậy cô không có gì trong tay tôi lừa cô có lợi ích gì cho tôi chứ.
Dương Ngọc Trinh: cô nói cũng đúng.
Dương Thủy Lệ: nếu cô đồng ý với tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964271/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.