*Ở bên Anh*
Tương Hảo Hảo: rốt cuộc ông muốn gì ở tôi chứ.
Lê Tuấn: đương nhiên giết chết mày rồi mà trước khi giết mày thì phải nghe giọng nói qua màn hình của ta đã, mau đưa con nhóc này ra ngoài cho ta.
Nhân viên: vâng.
Lê Tuấn: lâu rồi không gặp em trai của ta.
Tương Hải: ông gọi tôi có chuyện gì vậy.
Lê Tuấn: đương nhiên tôi gọi cho chú em có việc rồi tại sao gặp anh mà em sắc mặt em hơi khó coi đấy.
Tương Ngọc Hân: hay là ông hả hê giết người của ông rồi ông đang vui sao.
Lê Tuấn: đúng là cháu gái của ta thông minh đấy nhưng mà ta đang vui đấy.
Tương Ngọc Hân: ông vui sao tôi cho ông một bất ngờ qua màn hình nè, cho cô ta vào đi.
Lê Tuấn: *sao có thể chứ mình bắn chết ả ta rồi mà*.
Tương Ngọc Hân: chắc nhìn quen lắm hả tôi biết khi con mồi của ông đi gặp cô ta cho nên tôi làm y một khuôn mặt dáng vóc thôi, đâu phải có giật mình như thế chứ.
Lê Tuấn: không ngờ ta lại đánh giá thấp đứa cháu gái rồi vậy các ngươi đừng vội vui mừng chứ đã cô ta khai ra cô ta chắc có bằng chứng gì không hả nhưng ta lại có một món quà lớn hơn giành cho các người món quà này rất tuyệt vời đấy.
Hải, Hân: *món quà sao*.
Lê Tuấn: đưa cô ta vào.
Tương Hảo Hảo: đau đấy các ngươi làm nhẹ tay thôi.
Tương Hải: hảo hảo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964257/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.