Tương Hảo Hảo: nè ông dẫn tôi đi đâu đấy.
Lê Tuấn: thì đương nhiên cho mày gặp người thân của mày rồi.
*Một lúc sau*.
Lê Tuấn: coi xem con này có đem gì không.
Nhân viên: tôi kiểm tra rồi không đem theo gì hết.
Tương Ngọc Hân: vậy thì bắt đầu giao người đi
Lê Tuấn: đương nhiên rồi người đây.
Tương Ngọc Hân: chị hai.
Tương Hảo Hảo: ngọc hân.
Lê Tuấn: ai cho phép các người đoàn tụ dễ dàng như vậy.
Trần Phan Trường: hảo hảo cẩn thận.
*Tiếng súng đã bắn ngay vùng lưng của anh ấy*.
Tương Hảo Hảo: anh trường anh có sao không.
Trần Phan Trường: anh đã hứa là bảo vệ cho em rồi, anh đã làm được rồi.
Tương Hảo Hảo: anh đừng nói như vậy mà anh sẽ không sao đâu.
Tương Ngọc Hân: mau bắt hai người đó lại cho tôi.
Vệ sĩ: vâng.
Tương Ngọc Hân: mau gọi xe cấp cứu nhanh lên.
Lê Tuấn: không thể nào đám này.
Tương Ngọc Hân: ông bất ngờ chứ là vệ sĩ của người tôi hết còn người của ông tôi đã giam hết rồi.
Lê Tuấn: không thể nào đồ vô sỉ.
Tương Ngọc Hân: đương nhiên tôi làm có quy tắc rồi giải chúng đi.
*Ở bệnh viện*
Tương Hảo Hảo: anh sẽ ổn thôi anh ráng cự xíu.
*Cô ngồi xuống hai tay tựa lên trán cô rơi vài giọt nớc mắt cùng lúc đó trang tin tức ở Anh truyền xuống Việt Nam*.
Tin tức: theo tin tức tôi cập nhật được người mang đầu họ lê và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964255/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.