*Anh vừa lái xe về nhà anh suy nghĩ trong đầu trong lúc hai người từ ngoài cửa chạy ùa ra nhưng mà nét mặt của tuấn lại biểu lộ rất lạ*.
Tuấn: trời ơi đại ca của chúng ta đi ăn với con gái lần đầu tiên nha còn chở người con gái về nhà nữa kìa ghê nha.
*Anh chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra thì*.
Đoàn Mai Thanh: khoa đã hai người các người theo dõi tao đúng không.
*Một người thì thở dài chưa kịp ngăn cản lời nói của đệ tử mình nữa là nói lộ hết rồi. Còn người còn lại đứng hình mà không biết trả lời như thế nào hết. Nhưng ánh mắt của anh ta đang đợi hai người trả lời câu hỏi của anh ta*.
Tuấn: à thì đại ca em chỉ nói chuyện phù phiếm thôi đời nào em đi theo dõi đại ca chứ, à nãy mẹ em gọi về có công chuyện cho nên em về trước nha.
Minh: mỗi tội nói ra xong rồi chạy thôi à, chắc cậu gặp lại cô gái đó rồi đúng không.
Đoàn Mai Thanh: sao cậu biết.
Minh: cậu cũng không che mắt được ai đâu cậu ta có thể bị cậu lừa nhưng tôi chỉ cần nhìn sơ qua cậu thôi cũng biết rồi, hai chúng ta cũng học cùng một trường từ nhỏ tới lớn lên mà, nếu tớ đoán cô gái đó cậu đã đi tìm suốt mười bốn năm trời đúng không.
*Anh nghe cậu ta nhắc tới cô gái năm ấy anh lộ ra nụ cười nhẹ nhàng và đáp lại*.
Đoàn Mai Thanh: đúng là cô ấy.
Minh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964242/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.