Hiện tại*.
*Cô suy nghĩ trong quá khứ nếu cô giống như ngày trước mạnh mẽ như vậy thì hiện tại cô gặp lại anh ấy không phải đau khổ trốn bên nước anh bốn năm trời. Giờ hiện tại cô không thể đối diện khi gặp anh ta*.
Tương Ngọc Hân: chắc mình khỏi ra ngoài đi dạo mình nên tránh né anh ấy để anh ấy khỏi nhìn mình khó chịu. Lúc đó bốn năm trước.
*Bốn năm trước cô gặp một người phụ nữ người đó nói là mẹ của mai thanh*.
Người phụ nữ: cô có phải là ngọc hân mà con trai của tôi hay nhắc tới đúng không.
Tương Ngọc Hân: dạ đúng rồi cô, cô là mẹ của anh ấy sao.
Người phụ nữ: đúng vậy tôi nói cho cô biết cô nên tránh xa con trai của tôi ra. Tôi không muốn vì cô mà nó chống đối gia đình và chống đối liên hôn hai bên mà thằng bé vì cô mà làm như vậy. Tôi nghe nói cô thông minh cô sẽ hiểu mình nên rút lui là được tôi chỉ nói vậy thôi tôi đi trước đây.
Tương Ngọc Hân: dạ con biết mình nên làm gì cảm ơn cô đã nhắc cháu.
*Hiện tại*.
*Giờ trong đầu của cô lúc này chỉ có suy nghĩ về anh ta cô cố gắng mạnh mẽ kiềm nén cảm xúc nhưng không thể kiềm nén khi gặp anh ta sau bốn năm*.
*Cô đang đi dọc trên đường tình cờ có một bàn tay kéo cô lại trong bóng tối cô định hét lên thì một giọng nói trầm ấm mà cô đã nghe rồi*.
Đoàn Mai Thanh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964240/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.