Buổi sáng hôm sau*.
Đoàn Mai Thanh: em dậy rồi sao.
Tương Ngọc Hân: ủa sao em lại nằm trên giường không phải là tối qua đang ở ngoài sao.
Đoàn Mai Thanh: lúc đó anh quai lại anh thấy em ngáp ngủ quá rồi em ngủ cho nên anh bế em lên giường cho đỡ lạnh thôi.
Tương Ngọc Hân: vậy hả, mà sao quần áo của em thay đổi vậy, chẳng lẽ tối qua.
Đoàn Mai Thanh: là anh thay đồ cho em đấy.
Tương Ngọc Hân: anh biến thái à.
*Cô xấu hổ lấy mần lên che mặt của mình nhưng cánh tay của anh ta kéo xuống và nói nhỏ bên lỗ tai cô*.
Đoàn Mai Thanh: em xấu hổ gì nữa có cái nào mà anh không thấy chứ.
*Cô không biết nói như thế nào rồi*.
Tương Ngọc Hân: anh đi ra đi
*Cô đá anh ra ngoài đóng cửa cái rầm*.
Đoàn Mai Thanh: khoan đã vợ ơi nghe anh giải thích chưa xong mà.
Nhân viên: trời lần đầu tiên có người đối xử với thiếu gia như vậy đấy.
Đoàn Mai Thanh: các người không thấy lần đầu tiên bị như vậy sao, còn đứng nhìn nữa không mau làm việc đi không thôi tôi đuổi các người hết cho ngày hôm nay giờ.
Tác giả kiểu: dụ gì vậy anh người ta chỉ nhìn thôi mà bị vợ đuổi quá rồi anh giận cá chém thớt là sao đấy anh.
*Trong khi bốn tiếng đồng hồ hai người đi từ tiệm này tới tiệm khác mà không tìm cái tiệm nào vừa ý cho anh nữa, cô đi cùng với anh mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964218/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.