Cô uống nhiều đến nỗi mà không biết trời trăng mấy gió gì hết, cô đứng lên hát du dương, cô ghẹo trai này đến trai khác, cô còn nói lung ta lung tung đúng là cô không xỉn vừa thông minh lại lạnh lùng cô không bộc lộ ra những tính xấu của mình, chỉ cần có rượu lên là y như rằng cô bộc lộ hết tất cả những cái gì tốt xấu ra. Anh nhìn cô mà hủ giấm bộc phát ra khuôn mặt cô hung tợn nắm tay cô và nói một giọng rất là trầm*.
Đoàn Mai Thanh: em quậy đủ chưa hả ngọc hân.
Tương Ngọc Hân: nè anh là ai vậy sao tự nhiên nắm tay tôi, tôi đâu có quen biết anh đâu.
Đoàn Mai Thanh: ngọc hân đừng để anh cáu ngay tại đây nha.
*Cô bỉm môi lại phát ra tiếng khóc y như một đứa con nít*.
Tương Ngọc Hân: anh là ai vậy tự nhiên tôi đang vui anh tơi đây anh quát tôi là sao, không chịu đâu, không chịu đâu, không chịu đâu.
*Cô ngồi xuống bệt dưới đất giãy đành đạch y như một đứa con nít lên ba vậy cô vừa khóc cô vừa la làng*.
Đoàn Mai Thanh: dạ xin phép mọi người để em đưa vợ em đi về, cô ấy xỉn quá, mọi người cứ ở lại thong thả nha.
*Anh tới chỗ của cô mà vác người cô lên còn cô hai cái tay không chịu đứng yên cứ đấm mấy cái ngay sau lưng của anh ta, khiến mặt anh ta cũng hóa giận theo cô, anh đi tới chiếc xe dục cô xuống ngay chiếc ghế sau và anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964215/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.