🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mèo quả nhiên mạng tiện, con mèo kia chỉ mới qua một đêm đã tươi tỉnh lại. Hai mắt nó long lanh ánh nước, cũng không nằm bò dở sống dở chết mà ngồi xổm một bên liếm ướt chân thong thả chải chuốt lông, nó liếm cực kỳ cẩn thận, không bỏ qua chỗ dơ nào, liếm đến khi bộ lông mượt mà.

Phong Ký Nương cười, duỗi ngón tay nựng cằm nó, con mèo thoải mái nheo mắt lại, đuôi mèo phe phẩy.

"Vậy mà sống được thật." Phong Ký Nương lấy ra một miếng bánh từ nông gia xé thành những miếng nhỏ đút cho nó ăn.

Con mèo ngửi ngửi, không thích loại thức ăn này lắm, nhưng nó không kén chọn, im lặng ăn hết nửa cái bánh. Nó kêu vài tiếng, hình như có ý muốn rời đi.

Phong Ký Nương xốc màn xe lên thả nó đi, lại nói: "Ta ở chùa Quy Diệp, nếu ngươi không có chỗ để đi có thể tới tìm ta."

Con mèo kêu vài tiếng, nhảy xuống xe ngựa, đứng nép một bên, không chớp mắt nhìn theo Phong Ký Nương rời đi, chờ xe ngựa rẽ qua khúc cua biến mất nó mới quay người lại chạy nhanh về hướng cửa thành.

*

Phong Ký Nương cùng lão thúc phong trần mệt mỏi trở lại chùa Quy Diệp. Ngôi chùa cũ trải qua một đêm mưa gió, tựa như tân trang một lớp áo mới, trông có chút mới mẻ.

Ngọn núi sau chùa có một suối nước nóng, chỉ có vài thước vuông, quanh năm cuồn cuộn, nước màu trắng sữa có mùi lưu huỳnh, ngâm mình có thể giảm đi mệt mỏi. Lấy trúc già dựng một cái lều đơn giản, xung quanh treo

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-mong-cuu-but/438828/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.