Lúc Phó Uyên không nói không rằng đứng dậy rời đi, cho dù là biểu tình hay là động tác đều có vẻ vô cùng bình tĩnh. Vu Duệ không tìm ra được bất kì cảm xúc nào trên khuôn mặt anh, cũng chẳng biết anh còn giận hay không, chỉ còn cách tặc lưỡi bỏ qua.
Ban nãy trên bàn tiệc Phó Uyên không động đũa nhưng lại uống mấy ly, vẫn là Lăng Hiên lái xe đưa anh về. Lăng Hiên đã đi theo Phó Uyên nhiều năm, hiểu rất rõ tính nết của anh, giờ phút này anh ta nhìn thẳng về phía trước chuyên tâm lái xe, chừa lại không gian nghỉ ngơi yên tĩnh cho Phó Uyên.
Phó Uyên gác cánh tay lên cửa sổ xe, dựa đầu vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, không hiểu đang nghĩ đến chuyện gì mà lại đột nhiên mở miệng: “Lão Lăng, trong nhà cậu có một đứa em gái, đúng chứ?”
Trợ lí Lăng liếc nhìn Phó Uyên qua gương chiếu hậu, dùng ánh mắt có chút ai oán trả lời: “Em gái tôi bằng tuổi Vu Duệ, sang năm là tròn 30, đã có một chồng hai con. Trước khi lấy chồng, nó sống chung với tôi, lần nào cậu đến nhà tôi chơi cũng gặp nó.”
Cho dù không khó để nhận ra Lăng Hiên đang nói với vẻ trách móc nhẹ nhàng, trong lòng ông chủ kiêm anh em chí cốt họ Phó tên Uyên lại chẳng áy náy lấy một giây.
Anh nhìn thoáng qua dòng xe cộ tấp nập bên ngoài cửa sổ, lại hỏi tiếp: “Em gái cậu làm nghề gì?”
“Kế toán, làm việc cho doanh nghiệp nhà nước.”
“Công chức nhà nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-huynh-bat-dac-di/3112626/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.