Vu Duệ quay lại bệnh viện, ghé vào WC mấy phút, lúc mở cửa buồng vệ sinh đi ra rửa tay, thế mà lại thấy Dương Minh Châu cũng đang rửa tay, còn đang nhìn cô trong gương. Vu Duệ theo bản năng cười thân thiện một cái với cô ta.
Dương Minh Châu không hiểu tại sao bản thân lại nấn ná không chịu rời đi, cô ta chờ Vu Duệ quay về bệnh viện, lẳng lặng đi theo sau cô vào tận WC, còn chủ động bắt chuyện. “Chào cô, tôi là Dương Minh Châu, trước đây chúng ta từng gặp nhau trước cửa nhà Uyên.”
Chữ Uyên bị cô ta kéo thật dài, không khó nhận ra mùi vị thiếu thiện ý trong đó.
Vu Duệ làm như không nghe thấy, lịch sự cười đáp lại: “Chào cô Dương, tôi là Vu Duệ.”
“Tôi quen Uyên nhiều năm rồi, anh ấy có nói cho cô biết tôi là ai không?”
Vu Duệ đặt tay dưới vòi nước tự động, chờ nước chảy xuống mới thong thả đáp lời: “Phó Uyên nói cô là bạn gái cũ của anh ấy.”
Khóe miệng Dương Minh Châu hơi cong lên, môi đỏ khẽ mấp máy: “Đúng vậy, ngày đó anh ấy rất yêu tôi, còn vì tôi mà xăm mình. Hình xăm trái tim trên lưng anh ấy là hình xăm đôi, trước ngực tôi cũng có một cái.” Ngữ khí của cô ta khi nói ra lời này mang theo chút khiêu khích và ngạo mạn.
Vu Duệ hơi khựng lại, trái tim không nhịn được co thắt lại, trong một giây bỗng cảm thấy bối rối, đến tay cũng quên lau khô.
Đúng là trên lưng Phó Uyên có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-huynh-bat-dac-di/3112617/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.