Editor: Bông Bánh Bèo (Lưu Nguyệt)
Hắn đối với chuyện nữ nhân này làm thực khó hiểu.
”Nếu ta mang Tu theo rời cung, đến lúc đó phụ hoàng hội trách tội hắn,chonên...” Mặc Sĩ Vô Tâm trần giọng đáp, 14 năm qua, phụ hoàng không chonàng rời Ám Vực hoàng cung nửa bước, nếu nàng mang theo Tu đi, đến lúcnàng bị bắt trở về thì Tu làm sao vòn mạng để sống.
Vì vậy, nàng muốn độc lập ở bên ngoài biến cường.
Nàng biết, tuy rằng Tu võ công cao cường, nhưng ở trước mặt phụ hoàng liền giống một đứa trẻ con bình thường.
”Chủ tử hạ hắn bằng dược gì vậy? Có thể làm cho cao thủ như hắn ngã gục, TềLạc tò mò hỏi, chủ tử này thật là kì tài, trừ bỏ võ công kém một chút,còn lại chuyện gì cũng làm được, nếu võ công tốt hơn thì tốt rồi.
Hắn không nghĩ ra, vì sao nàng có dược đề cao võ công lại ko để mình dùng.Nhưng hắn không biết, lấy cái thân thể tàn phá kia của Mặc Sĩ Vô Tâm thì dù có dùng dược vật cường lực cũng chả được gì, thân thể này thật làphế đi.
”Bán nguyệt mộng...” Mặc Sĩ Vô Tâm ngắm nhìn Tu trêngiường. Bán nguyệt mộng, tên như ý nghĩa là nửa tháng mộng đẹp, trừ bỏngủ không thể làm gì thì hắn vẫn sống tốt.
Mà canh dinh dưỡng nàng làm có thể giúp Tu sau khi tỉnh lại không để ảnh hưởng gì cho thân thể.
”Bán nguyệt mộng...” Tề Lạc nỉ non, độc dược của chủ nhân hắn quả nhiên kìquái, đềy là những thứ trước nay hắn chưa từng nghe qua. Không biết nếunàng so tài với Độc Môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hoang-thinh-vao-o-hau-cung/254452/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.