Buổi sáng tại Thái Dương Điện, thập hoàng tử và Tôn công công dùng gần nửa canh giờ chỉ để tranh luận đúng một vấn đề. Ân Ly sợ đã nghe lầm liền vỗ vỗ vào tai mình mới hỏi lại: " Tôn công công, Ngươi có phải xem nhầm rồi hay không? Đọc lại... đọc kỹ lại một lần cho ta."
" Thập hoàng tử xin đừng đùa." Tôn Qùy khẽ cười như không đưa cao chiếu chỉ trên tay mình: " Ý chỉ của hoàng thượng, nô tài há có thể xem nhầm. Dù người có bắt đọc lại bao nhiều lần cũng không có thay đổi, hoàng tử mau tạ ơn...!"
" Tạ ơn cái gì chứ, nhanh đưa cho ta."
" Hoàng tử cẩn thận."
Ân Ly còn nguyên bộ dạng mới ngủ dậy, y từ trên giường lao xuống tranh lấy thánh chỉ khiến cả đám người lo lắng. Xem đi xem lại cuối cùng cái tên "Ân Ly" và hai chữ "Thái Tử" quả đúng không hề sai, y tức giận đưa thứ chướng mắt giơ lên muốn ném luôn ra xa: " Cái gì mà thái tử chứ."
" Thập hoàng tử, thánh chỉ của hoàng thượng không thể ném." Tiểu Yến lên tiếng khuyên ngăn, lại chú ý mang áo choàng khoác lên người Ân Ly: " Người cẩn thận, đừng để bị lạnh."
Cung nhân nhìn nhau không thể hiểu được vị thập hoàng tử này, Ân Ly như vậy đối với lời nói của cung nữ Tiểu Yến lại chịu nghe. Y hạ tay xuống rồi trở lại giường: " Có phải buổi thượng triều sáng nay đã xảy ra chuyện gì? Nếu không phụ hoàng tại sao đột nhiên lại mang ngôi vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hoang-cua-ta-la-tuyet-doi/2232542/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.