" Cung Ân Ly?"
Minh Hạo nghi ngờ quan sát Linh Phi, y vừa rồi như kẻ khờ khạo tự nói chuyện một mình, bây giờ lại gọi tên Ân Ly. Hắn trầm giọng: " Ngươi chắc chắn có quen biết Ân nhi?"
" Không... không phải." Đột nhiên Minh Hạo lên tiếng hỏi, Linh Phi vội giải thích: " Ta không có quen biết y, mới vừa rồi là chính Ân Ly thái tử đã nói cho ta."
" Nói cho ngươi? Vừa rồi?"
Nghe như người này không hề tin tưởng mình, Linh Phi gật đầu chắc chắn: " Đúng vậy, ta không có nói dối."
" Y ở đâu?"
" Hắn ở đây, ngay chỗ này."
Nhìn theo hướng tay của Linh Phi, Minh Hạo không nhìn thấy gì khác ngoài một khoảng không tĩnh lặng. Hắn không biết vì cớ gì lại muốn tin vào lời nói của một oan hồn mượn xác này, mặc dù không nhìn thấy cũng không hề hướng mắt đi nơi khác: " Thật sự là đang ở đây?"
" Đúng vậy." Linh Phi trả lời.
" Ân nhi, nếu ngươi ở đây thì hãy làm gì đó để phụ hoàng biết đi được không? Xin ngươi."
" Phụ hoàng!" Ân Ly khẽ gọi một tiếng, thế nhưng Minh Hạo vẫn không thể nghe thấy. Hắn nhận ra thì đã sao chứ? Y vẫn không có cách để hắn nghe tiếng mình, càng không thể chứng minh y vẫn luôn ở thật gần bên hắn.
" Xin lỗi." Linh Phi đột nhiên hướng Ân Ly lên tiếng, y có chút ngần ngại: " Có phải ta đã nói gì không nên?"
" Không phải." Ân Ly mỉm cười: "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hoang-cua-ta-la-tuyet-doi/2232466/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.