Lái chiếc Ferrari 599 thân yêu ra khỏi bãi đậu xe mà chủ xe không chút để ý dòng xe cộ qua lại. Trong đầu anh, anh đang sắp xếp lại cho mượt tình huống đột xuất phát sinh hôm nay và hừ thầm mấy tiếng, sắp xếp xong thì anh vứt hẳn nó vào một xó, không buồn tốn hơi đi nghĩ. Anh lại để suy nghĩ của mình bay đến chỗ cô bé của anh. Dạo này, cô ấy chỉ có một mình, mong là cô ấy sẽ không ốm người vì nghĩ ngợi linh tinh. Anh muốn gọi cho cô ấy song anh cũng rất sợ: sợ khi nghe được giọng cô ấy, anh sẽ không kìm chế nổi mình mà mang cô ấy về bên mình luôn; gửi tin nhắn thì chẳng thấy cô ấy hồi âm, đúng là giỏi hành hạ người ta… Cô ấy sẽ không đi xem mặt thằng nào đó vì giận anh chứ. Không được, phải nghĩ cách để cô ấy không thể quên đi sự tồn tại của anh mới được, nên làm gì nhỉ… Đường đại thiếu gia vô thức gõ ngón tay lên vô lăng.
Đường thiếu thấy phiền muộn, thế nên anh tiện thể đáp xe vào lề đường luôn và lôi laptop ra để lên mạng tìm cách giải quyết. Lần trước, anh chỉ không cẩn thận trong vụ tặng quà thôi mà cô đã hiểu lầm anh, cho là anh muốn ‘bao’ cô và giận đến mức lơ anh rồi; Còn nữa, cũng vì chuyện đó mà giấy tờ căn hộ anh mua cho cô đến giờ vẫn cất trong két của anh. Bây giờ đang là giai đoạn nhạy cảm, chỉ cần sơ sẩy chút thôi là anh sẽ bị tổn thất lớn. Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hieu-em-la-cua-anh/1220731/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.