Gã đàn ông tóc húi cua nhìn chằm chặp vào người đàn ông đang cúi đầu nghịch di động và hoàn toàn thờ ơ với bầu không khí căng thẳng trong căn phòng nọ, gã thấy cơ bắp trên cơ thể gã không vì lý do gì cũng căng hết cả lên, thành phố Bắc Kinh này có nhân vật số một đó từ bao giờ?
Tiêu Thiển Thiển cũng nhìn sang Đường Học Chính, ánh mắt cô đầy những cảm xúc không tên. Ninh Ninh đứng sau lưng cô thì cắn chặt môi dưới, nhục nhã cúi đầu.
Đường Học Chính đợi mãi chả thấy người ta nhắn tin lại, đành xịu mặt ra cất di động vào túi. Khi này, anh mới rỗi hơi mà ngẩng đầu lên, liếc xéo gã đàn ông kia một cái, rồi hỏi lại bạn một cách khiêm tốn: “Làm gì cơ?”
Mạc Vu Phi xém ói máu vì tức, anh gần như chắc chắn là thằng bạn cố ý. Màn anh hùng cứu mỹ nhân của anh cứ thế mà bị nó phá hỏng?
“Mạc Vu Phi, nói trước nha, sau này có thiếu tay hay thiếu chân thì cũng đừng về nhà mách mẹ.” Thấy khí thế của đối phương đang xẹp dần, gã đàn ông nọ cười lạnh đe dọa.
“Tề Tam, mày tưởng mày có khả năng đó thật sao?”
Thành phố Bắc Kinh nói nhỏ thì không nhỏ, nhưng nói lớn cũng không quá lớn, ra xã hội nhiều năm, kiểu gì chả có lúc gặp nhau? Trước hôm nay, hai người từng gặp mặt mấy lần nhưng cũng chỉ quen biết sơ sơ thôi, tổng số câu họ nói với nhau cho đến giờ còn chưa nổi mười câu.
“Sao anh quen thằng khốn này vậy.” Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hieu-em-la-cua-anh/1220730/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.