Tiết trời vào đầu thu, buổi chiều hơi lạnh, nhưng ban đêm vẫn rất ấmáp, trong hậu viện của tri phủ, Lục phù ngồi ở bên cạnh dao trì, đanggiỡn nước, từ nhỏ nàng đã thích nhìn mặt nước gợn sóng, vòng tròn đuổitheo vòng tròn, hứơng ra xa….
Hoa sen trong dao trì đua nở rất diễm lệ, đang tỏa hương ngào ngạt,nghĩ đến đêm tân hôn hôm đó, tất cả phù dung trong vương phủ đều bị nhổ, ….nàng tự nhủ, ở vương phủ có lẽ về sau mình cũng không có diễm phúcđược xem cảnh phù dung nở hoa, thực sự đáng tiếc, đã sớm nghe được phùdung của Sở vương phủ là cảnh đẹp nhất ở kinh thành.
Vô danh trở về, báo lại người nàng muốn tìm đã chết vì ôn dịch, thithể không tìm thấy được, cũng không ngòai dự đóan của Lục phù, nàng thấy đáng tiếc…..Những người đó, nàng muốn tự tay mình từng bước từng bướcgiết chết, những người xông vào nhà nàng, từ vương gia cho tới thị vệ,một người nàng cũng không tha….
Nàng chưa từng nghe qua chuyện sẽ quay về kinh, Sở cảnh mộc đã cùngnàng trãi qua vài bữa tối, trong mắt mọi người, hình ảnh hai người ởchung là một cảnh đẹp, trên bàn cơm luôn có tiếng cười của bọn họ.
Hắn nói hắn phải ở lại chổ nầy để giải quyết hậu quả cho thật tốt,khỏang tháng mười một mới quay về kinh thành, Lục phù cũng không hỏilại, chỉ dịu dàng đáp “Tốt”..
Mọi việc hắn đều nghe theo nàng, cơ hồ nàng có gì cần hắn đều đápứng…Có khi thấy nàng hồ nháo hắn cũng cười trừ, bất đắc dĩ cười khổ,cũng không đành bỏ mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168923/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.