Nàng chưa từng trãi qua cuộc sống thanh thản như thế nầy, sáng sớm rời giường đi ngắm mặt trời mọc, rồi ăn no, khi thời tiết có chút lạnhliền lên giường ngủ, có đôi khi ngủ nguyên một ngày. Không phải phiềnnão về vận tải đường thủy của Dao quang cùng sinh kế của Tô gia, khôngcần vì Sở cảnh mộc mà lo lắng, không cần sợ gặp Sở vân mà tâm tình trởnên phức tạp. Mặt trời mọc rồi mặt trời lặn, cuộc sống an nhàn thoảimái, khi thấy nhàm chán thì lấy nữ công mà nàng chưa từng đụng tới trong vòng mười năm ra thêu thùa.
Khi có tiếng bước chân truyền đến Di trữ cung, Lục phù ngừng tay thêu tiện tay đặt trên nhuyễn tháp, nàng ở đây đã hơn hai tháng, chưa từngcó người đến thăm, nhưng lúc nầy có tiếng bước chân nàng đoán hơn phânnữa là Tấn vương, chỉ có hắn mới đi đến Di trữ cung.
Bổn vương còn lo lắng vương phi ở trong cung nhàm chán, xem ra ngươicũng có thể thích ứng với mọi hoàn cảnh” lời nói truyền đến tai Lục phùđã đánh vỡ sự yên lặng lâu ngày của Di trữ cung.
Người thái giám đi theo đứng lại ngoài cửa, không dám đi vào, Minhchâu Minh nguyệt thấy hắn tiến vào cũng khom người đi ra ngoài, Lục phùcười, mưa xuân ngoài cửa sổ nhè nhẹ rơi không một tiếng động, khôngphải là mưa như trút nước, trên vạt áo cẩm tú của hắn dính chút nước mưa phản chiếu sáng lấp lánh. Tâm tình của Tấn vương hôm nay không tệ, vẻtàn khốc trên mặt như tuyết mùa đông đã tan rã, không còn bóng dáng, lại hiện lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168861/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.