Ánh nắng xuyên qua bức màn chiếu vào phòng làm không khí trở nên ấm áp, trời đã sang thu, sáng sớm bắt đầu trở lạnh.
Mặt trời lên cao, những tia nắng rực rỡ như nhảy múa ngoài sân, nhưng người trong phòng vẫn chưa tỉnh giấc.
Đôi mi thật dài run nhè nhẹ, hai mắt từ từ mở ra, trong sáng có thần, mùi đàn hương thơm ngát gần phai nhạt, chỉ còn lại hương khí nồng đậm. Lục Phù tham lam hít thật sâu, cơ thể đau nhức nhắc nhở nàng tối qua hai người cùng nhau triền miên mãnh liệt thế nào, cuối cùng nàng đã trở thành thê thử thật sự của Sở Cảnh Mộc. Lục Phù nghiêng đầu, hai má ửng hồng.
Thì ra sáng sớm thức dậy nhìn thấy người bên cạnh, là cảm giác ấm áp và sung sướng như vậy.
Nàng nhìn những dấu môi hôn nhàn nhạt khắp người, không nhịn được mỉm cười.
Hai người cuối cùng đã trở thành phu thê, một đôi phu thê đúng nghĩa!
Sở Cảnh Mộc ngủ giống như một hài tử, gương mặt thanh nhuận thả lỏng, không giống vẻ thâm trầm khi thức dậy, khóe môi cong lên tao nhã, giống như đang mơ thấy chuyện gì rất vui. Một nam nhân trên chiến trường tung hoành giết địch, nhưng lại thanh nhã như thế, làn da không giống của một tướng quân bình thường, không ngâm đen như họ, trái lại da thịt trắng trẻo, nếu trên người không có những vết thương sâu cạn, nàng còn nghĩ hắn chưa từng ra chiến trường.
Rất nhiều vết kiếm sâu cạn trên người Sở Cảnh Mộc, từng vết từng vết đều do hắn bị thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168805/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.