Một tiếng bốp vang lên trong đêm, mạnh đến nỗi bàn tay mềm mại của Du Nhã trở nên đỏ ửng, ẩn ẩn đau, không chỉ bàn tay mà cánh tay cũng đau, có thể thấy nàng đã dùng bao nhiêu sức.
Hai má thanh nhận của Sở Cảnh Mộc đỏ ửng, tâm trí tỉnh táo hơn, nhìn hơi thở yếu ớt của Lục Phù rồi nhìn tay mình, đột nhiên buông tay ra, như chạm phải lửa, nhanh chóng rụt tay về
“Phù nhi......” Hắn kinh hãi ngã ngồi trên đất, mặt Lục Phù tái nhợt, giống như có nước nóng chảy qua tim hắn, trong lòng chấn động…
Trời ơi! Hắn thật sự muốn giết Phù nhi......
Giết người hắn quý như mạng sống của mình
Thân thể nhanh hơn suy nghĩ muốn chạy qua nâng nàng dậy vì yêu thương đã thấm vào tận xương tủy đã trở thành một loại bản năng. Nhưng hai bàn tay dính đầy máu kia khiến hắn dừng lại, cảm nhận không khí lạnh lẽo..
Du Nhã nhanh chóng nâng Lục Phù dậy. Đau lòng rơi lệ, lau mồ hôi lạnh trên trán Lục Phù đang sắp rơi vào hôn mê.
Băng Nguyệt, Bôn Nguyệt nhìn thấy Sở Cảnh Mộc buông tay, lập tức đứng dậy đến bên người Lục Phù. Băng Nguyệt vươn tay truyền nội lực cuồn cuồn như rót vào cơ thể Lục Phù.
Có tiếng động, hai thị nữ trên bậc thang đang dần dần tỉnh lại. Bôn Nguyệt nhặt hai hòn đá trên mặt đất, thầm vận nội lực, điểm huyệt ngủ của họ.
Vì đêm khuya, chỉ có vài người biết chuyện này, càng ít người biết càng tốt, ở đây đều là người có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-vuong-phi/2168793/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.