TÂY CUNG THU OÁN
(Vương Xương Linh)
Phù dung bất cập mỹ nhân trang,
Thuỷ điện phong lai châu thuý hương.
Khước hận hàm tình yểm thu phiến,
Không huyền minh nguyệt đãi quân vương.
Dịch thơ:
Điểm trang người đẹp nụ sen nhường,
Thuỷ điện châu lồng gió ngát hương.
Mảnh quạt thu sầu che tủi hận,
Mãi treo trăng tỏ đợi quân vương...
(Lê Nguyễn Lưu phỏng dịch)
Phần XI: Lỡ nhau một kiếp
Cách Khương La sáu trăm dặm về hướng Bắc là lãnh thổ của Đại Thế hoàng triều. Nếu đem lên bàn cân đong đếm, Đại Thế và Khương La kẻ tám lạng người nửa cân, mỗi nước hùng cường chiếm đóng một phương. Giống như câu nói: “Trời đã sinh Du sao còn sinh Lượng?” Sự có mặt của hai cường quốc trên một đại lục là nguy cơ thường trực của mâu thuẫn và chiến tranh.
Đại Thế rất kiêu ngạo, vào thời trị vì của vua Mã Nặc IV, ông từng hạ lệnh chém hai phái đoàn sứ giả ngoại quốc vì dám cười cợt Đại Thế là “Thiên hạ đệ nhị”. Cái tích “Thiên hạ đệ nhị” đã kéo dài suốt dòng lịch sử. Trước kia, khi hai vương quốc chưa có nhiều đất đai và vàng bạc như bây giờ, các bộ lạc nguyên thủy có tục lệ tổ chức “Hội thu mã” năm năm một lần. Hội này chủ yếu là đi săn ngựa thảo nguyên, thi tài thuần ngựa. Không biết trùng hợp thế nào mà tất cả mùa thi bộ lạc Đại Thế luôn xếp nhì. Hai bên thuần được số ngựa như nhau nhưng các đời tộc trưởng Khương La ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-tri/2049755/quyen-11-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.