"Cô nương!"
Xuân Đào hớt hải chạy đến trước mặt ta, mặt mày rạng rỡ hân hoan, "Cô nương thật sự có bản sự nha, Hầu gia sai người mang đồ đến tặng người kìa."
Ta bước vào phòng xem xét, vẫn chưa tới giờ dùng bữa, sao lại có trù nương đến bày biện thức ăn thế này?
Nhìn kỹ mâm cơm, nào gà, nào vịt, cá thịt đủ cả. Gạt bỏ việc ta vốn không thích đồ dầu mỡ sang một bên, thì nhà bếp của Hầu phủ từ khi nào lại khách sáo với ta như vậy?
Chẳng phải lần nào cũng chỉ vài món rau dưa qua loa đại khái sao.
Đợi người đi khuất, Xuân Đào nhanh hơn ta một bước ngồi vào bàn, vừa đ.á.n.h chén ngon lành vừa lầm bầm:
"Cô nương, Hầu gia thật tốt quá, không chỉ mang đồ ăn ngon mà còn tặng mấy xấp vải thượng hạng nữa. Em nghĩ ngài ấy chắc chắn đã chấm người rồi, ngày sau của chúng ta coi như có chỗ dựa."
Ta không đáp lời, chỉ gẩy vài miếng hợp khẩu vị, còn lại đều trút hết vào bụng Xuân Đào.
Đêm đến, ta nằm trên giường trằn trọc khôn nguôi.
Để giấu nhẹm chuyện ban ngày, mấy vết trầy xước trộn lẫn với vết bỏng trên người ta cũng không nói với Xuân Đào, một mình c.ắ.n răng chịu đựng.
Không ngờ tới tối, căn phòng tĩnh lặng khiến ngũ quan càng thêm nhạy bén, những chỗ bị thương bắt đầu âm ỉ đau, khiến ta không sao chợp mắt được.
Đúng lúc đó, bên cửa sổ vang lên ba tiếng gõ nhẹ, kèm theo vài tiếng mèo kêu.
Ta liếc nhìn Xuân Đào đang ngủ say sưa, tứ chi dang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-theo-gio-nhiem-bui-tran/5067294/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.