Quả nhiên Phù Dung đoán không sai, kể từ hôm đó, cứ mỗi lần tới tiết của Minh Trọng là cô bị kêu lên trả bài. Không thì bài kiểm tra của cô cũng sẽ thấp điểm hơn bình thường một chút. Bởi vì anh ta đã chú ý đến cô thì bài của cô dĩ nhiên sẽ bị chấm gắt một chút. Có điều, không sao cả, miễn anh ta chưa cả gan chấm dưới trung bình thì cô cũng sẽ không xử đẹp anh ta.
Còn Kim Phúc thì lúc trong lớp thì không có gì nhưng tan học ra về một cái là cậu ts cứ chạy theo Phù Dung mà Dung ơi, Dung à. Có khi còn dám nắm tay hoặc choàng qua vai nhưng bị Phù Dung lên gối một lần cũng tởn, không dám tùy tiện động tay động chân nữa. Nhưng mà, Phù Dung cảm thấy rất phiền nha. Sao những lúc như vầy ông thầy Minh Trọng đó lại không xuất hiện, để xem thằng em tốt của anh ta đang quấy rối cô đây này.
Mà vừa nhắc Tào Tháo là Tào Tháo xuất hiện ngay. Chỉ là lúc này Kim Phúc đang đi phía sau Phù Dung cho nên Minh Trọng cũng không thể nói gì, ai bảo hai người chung đường về nhà làm chi. Có điều anh ta lại dừng xe lại và nói với Kim Phúc:
- Phúc! Lên anh chở về cho.
Dù ngàn lần không muốn nhưng Kim Phúc cũng không thể cãi lời. Tuy không thích ông anh này nhưng mà cậu ta vẫn có chút sợ. Sợ sự ngỗ nghịch của cậu ta lại làm cho Phù Dung bị liên lụy. Thế cho nên, không còn cách nào khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dung-se-mai-khong-tan/2641235/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.