Đi mãi đi mãi, đã ba ngày rồi vẫn chưa ra khỏi địa phận Trực Lệ. Hai đoạn đường bên bờ kênh đào dần dần trống trải, dòng nước xiết hơn, bảo thuyền ngậm nước sâu, sáu hộ vệ đứng canh gác trước sau thuyền. Thuyền đi ngược dòng, còn không đi nhanh bằng xe ngựa.
Sắc trời dần tối hẳn, ruộng nương hai bên bờ thấp thoáng buổi chiều hôm, nhìn mãi không thấy điểm cuối, Tiêu Đạc đứng ở đầu thuyền hỏi: “Còn bao lâu nữa mới tới Thương Huyện?”
Tên lính gác cong eo đáp lời: “Còn ba mươi dặm đường sông nữa mới đến Thương Huyện, với tốc độ này, nếu như đi cả đêm không nghỉ, ước chừng sáng mai sẽ đến nơi.”
Hắn gật đầu: “Đêm nay thuyền tiếp tục đi, sáng mai tìm bến tàu đỗ lại rồi khởi hành sau.”
Thuộc hạ thưa vâng, cầm bội đao đi xuống truyền lệnh. Đông Xưởng có mười hai Đương đầu, đi theo có bốn vị, nhiệm vụ quan trọng chính là bảo vệ hành trình. Đại đương đầu Xa Thất Lang là một người hành sự ổn trọng, đợi đến khi bên người hắn không có ai mới đi tới, thưa một tiếng Đốc chủ, nói: “Chúng ta rời kinh, tin tức sớm đã truyền tới Kim Lăng, thuộc hạ đoán phủ Nam Uyển Vương nhất định đã có động tĩnh. Lần này hẳn là Đốc chủ không tránh được phải giao tiếp với Vũ Văn Lương Thời, Đốc chủ nên đề phòng, người này ngoài mặt thì quân tử khiêm nhường, hành sự sau lưng chưa chắc đã quang minh lỗi lạc. Án đồng lò lần trước, đầu mối đã chỉ thẳng đến phủ Nam Uyển Vương, ấy thế mà cuối cùng tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-do-thap/1808244/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.