- Không phải chưa đánh ư?
Hứa Nam Hạ trừng mắt nhìn, Cao Nguyên vội vàng cúi đầu. Sau đó Hứa Nam Hạ lẩm bẩm nói.
- Nhất định phải đảm bảo an toàn cho Vân Vân, bảo Long Nam Sinh nghe theo Vân Vân. Đúng, các đồng chí khác thì thông báo chậm chút. Có người gọi thì bảo tôi đang nghỉ ngơi.
Trầm Diệu Minh dẫn theo mấy chục người gào thét đi tới làm cho chủ cửa hàng sợ hãi trốn ra sau. Tạ Mãn Hòa giơ tay chào Du Vân Vân rồi lớn tiếng nói.
- Trầm Diệu Minh – phân cục Việt Sơn đến phụng mệnh, mời thủ trưởng chỉ thị.
Du Vân Vân dở khóc dở cười, cô sơ sót, trong lòng giận dữ quên đi thân phận phu nhân bí thư tỉnh ủy của mình.
- Ừ, tôi ở đây xem, Quốc Hoa, cháu chỉ huy.
Du Vân Vân bỏ lại một câu rồi ngồi xuống.
Vương Quốc Hoa nói.
- Lão Trầm, anh phái người đưa Du di về nhà.
Du Vân Vân thầm khen Vương Quốc Hoa, cô bảo ở lại xem chỉ là tức nên nói, thật sự ở lại sẽ không hay ho gì. Du Vân Vân lập tức lên xe Trầm Diệu Minh rồi cùng Tiểu Nhạc về trước.
Trước lúc đi, Du Vân Vân dặn Trầm Diệu Minh một câu.
- Mọi việc nghe lời Quốc Hoa.
Du Vân Vân rời đi, Vương Quốc Hoa thành người đương sợ. Trầm Diệu Minh trên đường cũng thầm nghĩ đôi chút, chuyện lần trước có thể nói là phúc trong họa, do thái độ thành khẩn nên mới quen được Vương Quốc Hoa.
- Mang mấy người ăn mặc bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022331/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.