Vương Quốc Hoa lên tỉnh ít mang theo nhân viên, hôm nay cũng vậy. Du Vân Vân lên xe Vương Quốc Hoa đi đến khách sạn Phương Nguyên. Du Vân Vân bình thường ngồi xe khá im lặng, hôm nay lại hay nói chuyện.
Đỗ xe khá may mắn, Vương Quốc Hoa phát hiện không ngờ còn một chỗ trống, hắn đang chuẩn bị lái tới không ngờ một xe lao nhanh vào, nếu Vương Quốc Hoa không kịp phanh lại thì đã đâm nhau.
Du Vân Vân ở phía sau kêu lên, nữ thư ký ở trên đẩy cửa đằng đắng sát khí xuống xe. Du Vân Vân kịp thời mở miệng nói.
- Tiểu Nhạc, đừng xúc động.
Cô vừa nói cũng xuống xe.
Tiểu Nhạc hậm hực nhìn về phía trước, ai ngờ một người đàn ông khoảng 30 tuổi từ xe kia đi ra xe rồi cười lạnh nói:
- Đi xe Mazda hơn trăm ngàn mà không biết xấu hổ tới đây ăn cơm.
Du Vân Vân khó chịu, cô sẵng giọng.
- Cậu nói chuyện thế nào vậy hả? Cậu lái xe rất nguy hiểm còn châm chọc người ư?
Địa vị và tính cách của Du Vân Vân quyết định cô không dễ chấp mấy tên thanh niên, nhưng không phải chuyện gì cô cũng có thể nhịn. Mặc dù đã rất tức giận nhưng Du Vân Vân còn khống chế được mình, nói chuyện không quá mức.
Nhưng trên đời này có một loại người không biết lễ phép là gì. Có thể là do gia giáo, cũng có thể do chưa bao giờ được giáo dục. Tóm lại người như vậy không ít, nhất là ở thời đại phát triển sau này thì Vương Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022329/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.