Bản thảo của Ngụy Vũ Hoành được đăng lên hay không còn phải xem ý kiến của Hứa Nam Hạ. Có chuyện rõ ràng làm người ta căm hận nhưng phải dựa theo yêu cầu quyết định xem nên làm như thế nào. Nếu là tước đây Vương Quốc Hoa sẽ thấy rất buồn bực nhưng bây giờ lại cảm thấy vô sỉ.
Đây là lựa chọn bất đắc dĩ, Vương Quốc Hoa biết rõ mặc dù mình đâm mấy thứ này ra ngoài thì kết quả cùng lắm có vài con dê thế tội mà thôi.
Nếu đâm ra kết quả sẽ là một bi kịch. Nói dễ nghe một chút thì anh làm như vậy sẽ coi là không có cái nhìn đại cuộc. Nói khó nghe chính là bôi nhọ chính quyền.
Dập máy, Vương Quốc Hoa gọi Cao Thăng bảo hắn lên tỉnh đưa thứ gì đó cho Hứa Nam Hạ. Thực ra mặc dù Mã Ngọc Cao không dẫn Ngụy Vũ Hoành tới thì Vương Quốc Hoa vẫn sẽ chủ động liên lạc với tỉnh. Từ đầu tới đuôi Vương Quốc Hoa đều có cảm giác mình như một quân cờ.
- Minh Chi, tìm hai cái đinh treo hai bức chữ này lên.
Vương Quốc Hoa đợi Cao Thăng ra ngoài liền gọi Ngô Minh Chi vào dặn.
….
Một cơn phong ba có mục tiêu rõ ràng bắt đầu khởi động. Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân tỉnh, Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh trước sau có người phản ánh với tỉnh ủy ủy ban tỉnh về việc có đồng chí cá biệt ở ủy ban quận Hồng Sam – thị xã Giang Đông làm khó dễ nhà đầu tư Hongkong để mưu lợi. Cơ quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022230/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.