- Lão gia tử nhà tôi có ý bảo chú tâm làm ở quận Hồng Sam.
Lý Quốc Quang không nhanh không chậm mở miệng nói, Vương Quốc Hoa bình tĩnh đưa tay ra hiệu tiếp tục.
- Tập đoàn Hữu Vi không đơn giản như bề ngoài. Hai người mới tới tuy là phó tổng giám đốc nhưng cùng lắm chỉ là đứng đầu ở vòng ngoài. Vẻ mặt bọn họ thì anh cũng thấy đó, thậm chí không coi hai anh em tôi vào đâu. Tôi nhắc với anh, Tập đoàn Hữu Vi có quan hệ với Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, Tập đoàn Hữu Vi hợp tác với Quốc Hoa cũng là do ngành kia đẩy mạnh mà thành.
Vương Quốc Hoa nghiêm mặt lại. Không có bữa ăn miễn phí, Quốc Quang nếu có thể làm cho hai người kia xuất hiện nói rõ hắn đã chắc chắn Tập đoàn Hữu Vi sẽ đầu tư tới quận Hồng Sam. Nói cách khác hắn cũng không muốn làm không công.
- Nhà tôi chỉ có hai con trai, ông anh ở trong Quân đội, tôi ở địa phương, coi như bước hai chân. Cục diện chính trị ở tỉnh Nam Thiên cũng tiện để rèn luyện, cho nên tôi ít nhất phải ở đây ba năm. Lão gia tử nói có thể giúp tôi cũng chỉ đến thế này, về sau toàn bộ dựa vào mình. Nếu tôi vô dụng thì tương lai cũng chỉ có thể đến một vị trí nhàm chán ngồi chờ chết hoặc là kiếm chút tiền mà nuôi thân.
Vương Quốc Hoa nghe tới đây không khỏi có chút giật mình, xem ra cuộc sống Lý Quốc Quang không tốt như bề ngoài.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022184/chuong-386.html