Vương Quốc Duy cũng muốn lên xe Vương Quốc Hoa nhưng không được đành bỏ. Vương Quốc Hoa bây giờ đã khác trước, điểm này Vương Quốc Duy nhìn ra được. Thực tế lúc trước Vương Quốc Duy quả thật có ý bỏ Vương Quốc Hoa và Du Phi Dương để làm ăn một mình, đang nghĩ cách trả lại cổ phần thì nhà có chuyện. Vương Quốc Duy có tật giật mình vô hình trung cảm thấy thái độ của Du Phi Dương đối với mình đã khác trước, hơn nữa hắn cũng không thấy sự thân cận với Vương Quốc Hoa như trước.
Thời gian còn sớm, có lẽ lên tới tỉnh thành thì trời mới tối. Xe vừa ra khỏi cổng trụ sở, Lý Quốc Quang nói.
- Quốc Hoa, tôi phải nhắc anh tên Vương Thịnh Hác kia là một tên thế tội.
- Ai cơ?
Vương Quốc Hoa có chút khó hiểu, Lý Quốc Quang chỉ chỉ ra sau rồi nói tiếp.
- Vương Thịnh Hác kia cũng có năng lực đáng tiếc.
Lý Quốc Quang ở Bắc Kinh nên không thiếu con đường tin tức.
Vương Quốc Hoa nghe xong thở dài một tiếng.
- Tôi không phải muốn giúp hắn, chỉ là đang giúp mình. Tập đoàn máy tính Thánh Đạt hai năm qua coi như là có chút thương hiệu ở Trung Quốc, nếu Vương Thịnh Hác có thể sang Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh dưỡng lão như vậy chắc cũng không có ý tính sổ sau. Tôi làm công ty này đương nhiên là muốn kéo theo các ngành liên quan phát triển. Đương nhiên chuyện đoạt miếng thịt trong miệng người khác cũng cần có kế sách.
Lý Quốc Quang lớn lên ở Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022180/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.