Lúc này đột nhiên có người gọi:
- Linh nhi.
Đổng Diễm Phương đi tới nghiêng người không khỏi oán giận nói:
- Con chạy loạn gì thế? Thoáng cái đã không thấy đâu rồi. Mẹ khó khăn lắm mới mời được thị trưởng Dương đến ăn tối, mau đi trang điểm.
Vương Quốc Hoa bất đắc dĩ ho khan một tiếng, Đổng Diễm Phương quay đầu lại thấy là hắn không khỏi tmho.
- Chào dì.
Vương Quốc Hoa ân cần chào, Đổng Diễm Phương nhìn chằm chằm Vương Quốc Hoa và Lưu Linh. Lưu Linh lại đang đứng bên cạnh Vương Quốc Hoa, cô còn cười hì hì khoác tay hắn không bỏ.
Vương Quốc Hoa đang định mở miệng nói thì phía sau có một tên đàn ông bụng bia khoảng chắp tay sau lưngg từ từ đi tới, bên cạnh còn có một tên thanh niên nhìn chằm chằm vào Lưu Linh.
Vương Quốc Hoa cười cười nhỏ giọng nói với Lưu Linh:’
- Hai tên kia là ai?
Lưu Linh rất phối hợp nở nụ cười nghiến răng nghiến lợi nói:
- Thị trưởng thị xã Giang Đông – Dương Quốc Minh còn có cháu họ của hắn Đái Quân. Thằng Đái Quân kia suốt ngày quấn lấy em, phiền chết được.
Đổng Diễm Phương đang định giới thiệu kết quả Vương Quốc Hoa và Lưu Linh thân thiết như vậy trước mặt bao người, Dương Quốc Minh tức vì bị người coi thường, Đái Quân lại muốn gào lên cắn người. Đúng, Đái Quân vẫn cảm thấy Lưu Linh phải thuộc về mình, trừ khi tập đoàn Huy Hoàng không muốn đầu tư ở quận Hồng Sam.
Thực tế khi thấy hai người kia, Vương Quốc Hoa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022086/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.