Sau từ biệt ở Thượng Hải, Lưu Linh vẫn không liên lạc cho hắn, Vương Quốc Hoa ngược lại chủ động gọi điện mấy lần đáng tiếc luôn tắt máy. Bên cạnh hắn không thiếu phụ nữ nên sau vài lần là hắn không gọi nữa, không ngờ lại gặp ở đây.
Giơ tay ra hiệu chậm lại, Lưu Linh đang lao tới dừng lại cúi đầu cười nói.
- Em giải thích.
Vương Quốc Hoa gật đầu, Lưu Linh sung sướng nhảy dựng lên ôm cổ hắn. Vương Quốc Hoa thuận thế ngã xuống giường, hai bên vú Lưu Linh đánh vào người hắn.
Bên dưới bị đẩy đẩy nhưng Lưu Linh quyết định coi như không phát hiện, cô chạy sang bên lấy máy gọi điện nhỏ giọng nói gì đó. Vương Quốc Hoa thấy thế dựa lưng vào giường, thuận tay ném chiếc áo ngoài sang ghế bên cạnh.
Nói chuyện xong Lưu Linh đi bỏ áo khoác lộ ra chiếc áo len màu trắng bó sát người. Nhẹ nhàng tiến lên, Lưu Linh cố ý đặt mông ngồi xuống đó.
- Em chưa nói xong thì không được động tay động chân, ừ, em làm gì cũng không được chống cự.
Vương Quốc Hoa đưa tay lấy thuốc ở đầu giường nhưng bật lửa đã bị Lưu Linh đoạt lấy, lúc châm thuốc Lưu Linh hơi di chuyển mông làm Vương Quốc Hoa khẽ rên lên.
- Muốn nghe thật hay giả?
Nhìn tới đầy quyến rũ, Lưu Linh hơi xoay lưng làm thứ kia rơi vào khe.
- Đầu tiên nói giả đi.
- Giả thì em cho rằng chúng ta nếu có duyên phận nhất định sẽ gặp lại.
Lưu Linh lại lắc mông, tiết tấu hơi loạn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022083/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.