Hứa Nam Hạ dùng vẻ mặt mà bí thư Hứa hay dùng nhưng trong mắt không giấu được tia khen ngợi. Trên đời không có người cha nào không sợ con mình hồ đồ, không sợ con mình không trưởng thành. Hôm nay Du Phi Dương dựa theo những gì Vương Quốc Hoa nói lúc trước nên thương lượng, tranh cãi với bố một lúc và đạt hiệu quả rất tốt. Hứa Nam Hạ rõ ràng cảm thấy Du Phi Dương đã trưởng thành, đã kiên trì với quan điểm của m
Hứa Nam Hạ vẫn cho rằng, một người đàn ông không dám kiên trì đó chính là dấu hiệu chưa trưởng thành. Du Phi Dương lúc trước kiên trì chọn ngành mình theo, bây giờ kiên trì quan điểm đã chứng minh sự trưởng thành.
Lúc Vương Quốc Hoa vào, Du Phi Dương cười cười đầy cảm kích với hắn.
- Cháu ngồi xuống nói chuyện đi.
Hứa Nam Hạ lạnh nhạt nói một câu sau đó như nhớ ra gì đó nên xoay người lấy một bao thuốc ném tới:
- Lấy hút đi.
Trước đánh chết Vương Quốc Hoa cũng không nghĩ sẽ có loại chuyện này.
Vương Quốc Hoa luống cuống cầm lấy thấy là thuốc như Sở Sở cho mình. Hắn lẩm bẩm một tiếng:
- Keo kiệt, có mỗi bao.
Hứa Nam Hạ nghe thấy rõ nên trừng mắt nói:
- Chê ít hả? Vậy đưa trả đây.
Vương Quốc Hoa vội vàng giấu ra sau.
- Thứ đưa cho giống cô gái đã gả đi, đâu thể lấy về được.
Du Phi Dương ở bên cũng không thể tin nổi, chẳng qua y cũng thấy Vương Quốc Hoa có chiêu đối phó với bố mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3021945/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.