- Sản phẩm mới này bây giờ vẫn trong giai đoạn dùng thử.
Du Vân Vân vừa nói vừa xắn ống tay lên nói:
- Dì đi nấu cơm.
Du Phi Dương hưng phấn mở hộp ra ngay. Vương Quốc Hoa nhìn chiếc máy vừa đen vừa thô này, lại nhìn vẻ mặt của Du Phi Dương, hắn cười khổ nói:
- Có phải là thấy có thứ này oai không?
Du Phi Dương gật đầu, Vương Quốc Hoa cười nói:
- Cầm chiếc máy như thế này, kiếm con xe mui trần dừng trước cửa học viện nghệ thuật sau đó tạo dáng vẻ u buồn, miệng ngậm điếu thuốc đảm bảo ối em lao về phía ông.
Du Phi Dương há hốc mồm vỗ đùi.
- Sao ông không nói sớm?
Vương Quốc Hoa lạnh lùng nhìn:
- Bốn năm học đại học anh đây ngồi ở ven đường thấy bao thức ăn ngon bị lợn ăn mất. Ông bảo tôi nói sớm không phải làm tôi xát muối vào vết thương của mình sao?
Du Phi Dương cười ha hả, Du Vân Vân ở bên đi ra nhìn nói:
- Cười gì thế?
Du Phi Dương nói:
- Quốc Hoa dạy cháu tán gái như thế nào.
Không ngờ Du Vân Vân nghe xong lại nói:
- Nói linh tinh, Quốc Hoa là cậu bé ngoan, cháu đừng có nghĩ như thằng Vương Quốc Duy kia.
Du Vân Vân tiếp tục vào bếp, Du Phi Dương ngẩn ra:
- Mẹ nó chứ, ông lừa bao quần chúng không rõ chân tướng rồi?
Vương Quốc Hoa cười mắng:
- Đi chết đi, tôi là người tốt.
Lúc này cửa lại được mở ra, Hứa Phỉ Phỉ về. thấy Vương Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3021943/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.