Tên cảnh sát cầm đầu về văn phòng gọi điện báo cáo:
- Bí thư, đã xong.
Nghiêm Đông Lai ở bên kia có chút hưng phấn nhảy dựng lên:
- Làm tốt. Nhớ nhốt người không được thả ra, chờ mai đi làm báo cáo với bí thư Tôn, nói là nửa đêm bắt được không tiện làm phiền giấc ngủ của bí thư Tôn.
Giang Thúy Thúy đưa mắt nhìn Lãnh Hân và Vương Quốc Hoa bị người đưa đi, hai cô gái kia cũng ra. Ba cô nói thầm rồi để Giang Thúy Thúy gọi điện cho Lãnh Kiến Quân.
- Lãnh bá, cháu là Giang Thúy Thúy. Cháu xin lỗi, cháu dẫn Lãnh Hân ra ngoài chơi không ngờ xảy ra chuyện.
Nửa đêm đang ngủ bị gọi dậy không ai vui vẻ cả. Lãnh Kiến Quân cũng thế, còn tưởng có vụ án lớn không ngờ là con gái mình. Lãnh Kiến Quân giật mình, ai nhằm vào Lãnh Hân chứ, thực ra là nhìn vào mình?
- Hân Hân làm sao vậy cháu?
Lãnh Kiến Quân trầm giọng nói. Giang Thúy Thúy vội vàng giải thích, cơn giận trong lòng Lãnh Kiến Quân bốc lên.
Đưa bạn về phòng lại bị coi là mại dâm? Chờ làm rõ chuyện chuyến đi này còn có Du Phi Dương, người mà Lãnh Hân đưa về là anh em rất thân của Du Phi Dương, lại còn được bí thư Hứa rất ưu ái. Lãnh Kiến Quân ngược lại vui vẻ. Con gái mình đi cùng con bí thư Hứa, bây giờ Du Phi Dương uống rượu say nằm ngủ nên cơ hội biểu hiện đương nhiên là của mình.
- Bác biết rồi.
Lãnh Kiến Quân dập máy, Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3021835/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.