Ngô Ngôn sau khi bố trí bữa ăn xong, cô đi ra mời mọi người vào ngồi. Ngô Ngôn hôm nay như chuyên môn phục vụ Vương Quốc Hoa, làm như Vương Quốc Hoa mới là chủ tịch huyện. Đối với điểm này, Vương Quốc Hoa im lặng không có ý kiến gì. Sự tôn trọng của hắn đối với Uông Lai Thuận đã thay đổi khi biết chuyện trong nhà khách kia.
Mời mọi người vào trong, Ngô Ngôn định đi thì Vương Quốc Hoa giữ cô lại.
- Ở lại cùng ăn, bạn của tôi sau này hay tới đây, chị làm quen một chút.
Ngô Ngôn chờ chính là câu này của hắn nên cười cười ngồi xuống cầm chén lên uống để lộ vẻ phụ nữ trên bàn không thua kém gì đàn ông. Vương Quốc Hoa không ngại để Ngô Ngôn gia nhập vòng tròn của mình. Hơn nữa ở huyện Phương Lan này bên cạnh hắn không có mấy người đáng tin, đáng dùng, muốn làm gì cũng khó khăn. Ngô Ngôn là một nữ cán bộ nếu không có chỗ dựa thì không khác gì con mồ côi. Bây giờ Vương Quốc Hoa đã tỏ ý chấp nhận, Ngô Ngôn cũng muốn thể hiện một phen.
Ăn tối xong, Ngô Ngôn dẫn mấy cô gái đi xông hơi, mấy người đàn ông ở lại nói chuyện. Không có phụ nữ nên mọi người nói chuyện cũng đỡ e ngại hơn. Tạ Vân Biên không ngờ nói trước:
- Quốc Hoa, Lãnh Hân kia nhìn ông với ánh mắt khá u ám, lạnh lùng.
Lời này tuy nói với Vương Quốc Hoa nhưng thực tế là nói với Du Phi Dương.
Quả nhiên Du Phi Dương đáp lời:
- Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3021832/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.