Tông Việt cầm lấy ngón tay nàng run run, hơi thở Chiến Bắc Dã ở sau cũng gấp hơn, Vân Ngấn lặng lẽ quay đầu đi. Kim Cương trên vai hắn một chân đứng thẳng, lông vàng hướng lên trời, mắt nhắm mắt mở nhìn Mạnh Phù Dao, lúc sau nói: "Được! Từ giờ trở đi "ông" bội phục ngươi!"
Tông Việt lấy túi thuốc của mình ra, châm lửa hơ đống dụng cụ khử trùng. Chiến Bắc Dã và Vân Ngấn đều quay lưng đi. Người phía trước im lặng một lúc lâu, hung hăng đánh một quyền khiến vụn tuyết bay khắp nơi, cũng không biết đang phẫn nộ chuyện gì.
Không khí vô cùng trầm tĩnh, mơ hồ chỉ nghe thấy tiếng tuyết bay, tiếng vang rất nhỏ của dao kim, nghe thấy tiếng tay Tông Việt lục tìm dụng cụ, nghe thấy hoi thở căng thẳng mà nhân nại... Hơi thở đó không phải của Phù Dao đang được phẫu thuật nối ngón tay mà không có ma dược, mà là của Chiến Bắc Dã và Vân Ngấn.
Rõ ràng người chịu đau không phải mình, họ lại hi vọng mình có thể thay thế, chứ không phải nhìn thấy nàng đau đớn và tái nhợt, không phải nhìn thấy nụ cười bình tĩnh nhẫn nại không thay đổi của nàng.
Bọn họ quay lưng lại, dỏng tai lên, cố nghe những âm thanh dưới động tuyết, thà dồn hết sức chú ý nghe trộm Hắc Trân Châu và Nguyên Bảo đại nhân, để ngăn nỗi đau mãnh liệt trào dâng trong lòng còn hơn.
Cây kim sắc nhọn đâm thấu xương cốt, dây thần kinh ở mười đầu ngón tay nối liền với tim, đau đến tận lục phủ ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208663/quyen-08-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.