“Tại hạ sợ…” Tên nào đó không biết sống chết co rúm người chui vào trong lòng Mạnh Phù Dao.
Trưởng Tôn Vô Cực đột nhiên quay đầu, đuôi lông mày nhíu lại, ngón tay giật giật, nhưng không hiểu sao lại không hề động tay.
"Sợ cái đầu ngươi ấy!" Phù Dao lập tức tát một chưởng hất bay tên kia, bay đến đúng chỗ của bầy sói. Nàng vẫn còn định đạp thêm một, Nguyên Bảo đại nhân ở phía sau nàng bỗng nhiên lao lên, nhảy tót một lên vai tên thư sinh kia, trong lúc hắn còn đang kêu gào thảm thiết, nó mang chỗ gừng cay và hành dại lúc nãy Mạnh Phù Dao nhét cho nó, rắc lên người tên thư sinh này.
Cho ngươi ôm lấy hành với gừng nhảy vào bầy sói, biến thành bánh thịt luôn đi!
Ngươi sợ lông dài?! Cho ngươi sợ lông dài này!
"Bánh thịt hành" bắn ra ngoài, roi vào trúng chỗ lũ sói, hắn vừa ngẩng đầu lên thấy bầy sói đang vây xung quanh, mũi thở phì phò liền "Á!" một tiếng thảm thiết, hai tay ôm lấy đầu, mông chổng lên trên, nằm bò giữa bầy sói không dám động đậy.
Phù Dao quay người bước đi được vài bước, có chút không yên tâm quay đầu lại nhìn, vừa nhìn liền muốn lọt tròng mắt - Bầy sói bị tạo hình đặc biệt của cái bánh thịt hành hình người kia làm cho hoang mang, rục rịch muốn xông tới nhưng lại không dám manh động, chỉ có một con sói đói đến mức sốt ruột thử nhằm vào cái mông đang vênh cao kia cắn một, ngoạm lay vạt áo của tên kia tha đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208499/quyen-5-chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.