“Haizz..." Mạnh Phù Dao đưa tay che mắt, miễn cưỡng đáp lại rồi lại im lặng, kéo dài giọng, “Người nào…á..."
"Đó là Phật..." Vân Ngấn chỉ vừa chớp mắt đã nhìn thay Mạnh Phù Dao rơi vào trạng thái ngủ gà ngủ gật, nhớ tới hôm nay nàng quả thật hết sức cực khổ rồi, lấy đâu ra tinh thần để nghe chuyện xấu chứ, bèn cười cười, đắp chăn cho nàng sau đó thổi tắt đèn.
Trong phòng tối om, Vân Ngấn cũng không rời đi mà đứng lặng yên, trầm tĩnh. Ánh trăng rọi vào ô cửa, hắn lẳng lặng nhìn Mạnh Phù Dao ngủ.
Phù Dao, cuối cùng nàng sẽ bay cao, còn hắn chỉ có thể theo sát bên cạnh nàng, nguyện làm đôi cánh cho nàng, gặp được nàng là vận may của hắn.
Hắn cũng muốn có một ngày, cùng nàng sóng đôi cất cánh bay cao.
Mạnh Phù Dao dưỡng thương hai ngày, hai ngày này nàng bị Mông Cổ đại phu hành hạ tàn nhẫn không thôi. Tông Việt đúng là một mầm mống phản nghịch mà, lúc nào cũng chống đối nàng, còn trị thương cho cả Yến Kinh Trần. Hắn vừa chê cười nàng vừa chữa trị cho nàng, Mạnh Phù Dao rên rỉ: "Ta sắp sửa đánh nhau, huynh phải để cho ta nghỉ ngơi tốt chứ?" Tông Việt chẳng buồn để ý, lạnh lùng đáp, "Cô thấy có ai mà chữa lành nội thương trong vòng hai ngày không? Bây giờ chỉ có thể khiến nội thương không bị bộc phát lại, cô phải cầu nguyện lúc tỷ võ không gặp được người có nội công thuần âm, nếu không thương thế sẽ bộc phát, đừng nói là phải thắng ba người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208378/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.